Thức trọn 1 đêm để được cảm nhận " Mưa " giữa mùa
" Mưa…" Đêm nay lại " Mưa "
" Mưa " mau…nặng hạt…
Và ở đây…nơi góc phòng này…có một người đang ôm chính mình…
Sáng sớm nay nhận ra mùa " Mưa " khi cánh " Mưa " đầu tiên xập xòe trên bầu trời rạo rực.
sống với " Mưa " đã lâu , đã tình thân như một mối tình sầu.....
" Mưa " hiền khô như nước mắt tuổi thơ mới hờn khóc đó rồi khô ngay để long lanh những cái nhìn rục rỡ .rồi tuổi thơ cũng kịp đến thả mộng mơ lên hồn Tôi
Ngày ấy........chỉ là một cô học trò tinh nghịch thích được đi cùng Anh dưới " Mưa " ...
Giờ đây, chỉ có một mình dưới " Mưa " ...
Ngày ấy.......... " Mưa..." là niềm vui
Một thời gian không ngắn và thật đẹp gắn liền với những cơn " Mưa..." chợt đến rồi chợt đi...
Một thời gian đẹp
Còn bây giờ chỉ có mình dưới cơn " Mưa..." ....
Sao ngày ấy......... " Mưa..."" lại ấm áp đến thế mà giờ " Mưa..." lại lạnh buốt đến thế?...
Người ta bảo cơn " Mưa..." làm người ta buồn nhưng ngày ấy không thấy buồn khi " Mưa..." tới
Giờ đây mới thấy " Mưa..." buồn......
" Mưa..."
luôn làm nhớ tới thật nhiều kỷ niệm .......
Dưới " Mưa..." những giọt nước mắt có thể hoà lẫn
vào " Mưa..." để che giấu đi nỗi buồn nhưng cũng chính
" Mưa..." khóc, biết làm sao khi
" Mưa..." cho quá nhiều kỷ niệm ..........
......Ngoài trời đang " Mưa..."
Ngồi để ngẫm ngợi…nhớ và quên…để định nghĩa chính mình….
Những kỉ niệm cứ thế trôi qua trong mắt…trôi qua trong " Mưa..." …tất cả…
Dù " Mưa..." rơi nặng hạt…
Rồi cứ thế…cứ thế…" Mưa..." rơi…
mãi …và
" Mưa..." mang nước mắt nhạt nhoà
còn không hiểu…........
đã yêu " Mưa "
…lại yêu " Mưa "
Vì trong mưa.......... được oà khóc
Vì trong mưa.......... được yếu mềm
Xoá nhoà hết …những vui buồn quá khứ…
" Mưa " đã giúp mang đi tất cả, để lại bắt đầu, bắt đầu một tình yêu mới…...........
" Mưa…" Đêm nay lại " Mưa "
" Mưa " mau…nặng hạt…
Và ở đây…nơi góc phòng này…có một người đang ôm chính mình…
Sáng sớm nay nhận ra mùa " Mưa " khi cánh " Mưa " đầu tiên xập xòe trên bầu trời rạo rực.
sống với " Mưa " đã lâu , đã tình thân như một mối tình sầu.....
" Mưa " hiền khô như nước mắt tuổi thơ mới hờn khóc đó rồi khô ngay để long lanh những cái nhìn rục rỡ .rồi tuổi thơ cũng kịp đến thả mộng mơ lên hồn Tôi
Ngày ấy........chỉ là một cô học trò tinh nghịch thích được đi cùng Anh dưới " Mưa " ...
Giờ đây, chỉ có một mình dưới " Mưa " ...
Ngày ấy.......... " Mưa..." là niềm vui
Một thời gian không ngắn và thật đẹp gắn liền với những cơn " Mưa..." chợt đến rồi chợt đi...
Một thời gian đẹp
Còn bây giờ chỉ có mình dưới cơn " Mưa..." ....
Sao ngày ấy......... " Mưa..."" lại ấm áp đến thế mà giờ " Mưa..." lại lạnh buốt đến thế?...
Người ta bảo cơn " Mưa..." làm người ta buồn nhưng ngày ấy không thấy buồn khi " Mưa..." tới
Giờ đây mới thấy " Mưa..." buồn......
" Mưa..."
luôn làm nhớ tới thật nhiều kỷ niệm .......
Dưới " Mưa..." những giọt nước mắt có thể hoà lẫn
vào " Mưa..." để che giấu đi nỗi buồn nhưng cũng chính
" Mưa..." khóc, biết làm sao khi
" Mưa..." cho quá nhiều kỷ niệm ..........
......Ngoài trời đang " Mưa..."
Ngồi để ngẫm ngợi…nhớ và quên…để định nghĩa chính mình….
Những kỉ niệm cứ thế trôi qua trong mắt…trôi qua trong " Mưa..." …tất cả…
Dù " Mưa..." rơi nặng hạt…
Rồi cứ thế…cứ thế…" Mưa..." rơi…
mãi …và
" Mưa..." mang nước mắt nhạt nhoà
còn không hiểu…........
đã yêu " Mưa "
…lại yêu " Mưa "
Vì trong mưa.......... được oà khóc
Vì trong mưa.......... được yếu mềm
Xoá nhoà hết …những vui buồn quá khứ…
" Mưa " đã giúp mang đi tất cả, để lại bắt đầu, bắt đầu một tình yêu mới…...........